Trong một buổi chiều mưa lạnh, Nakamura Kazuya đang nằm êm đềm trên giường bệnh tại bệnh viện, cảm thấy mệt mỏi sau ca phẫu thuật lần thứ ba trong vòng một tháng.
Lúc rảnh rỗi nằm trên giường bệnh anh thèm khát có một người vợ như gã giưng bên. Cô gái đó là Sakura, vợ của một người đàn ông giàu có và quyền lực. Nakamura và Sakura đã có một mối quan hệ bí mật trong khoảng thời gian ngắn và rồi chia tay vì nguyên nhân không rõ ràng.
Một ngày, khi Nakamura đang mơ màng trong giấc ngủ phù du, anh nghe thấy tiếng ai đó gọi tên mình. Khi mở mắt ra, Nakamura không tin vào mắt mình khi thấy Sakura đứng đối diện giường bệnh của anh. Cô gái vẫn xinh đẹp như ngày nào, ánh mắt sâu thẳm nhưng đầy uẩn khúc.
"Anh có khỏe không?" Sakura nói nhẹ nhàng, giọng ngọt ngào.
Nakamura không thể tin vào điều mình đang thấy, "Sakura, tại sao em lại ở đây?"
Sakura cười nhẹ, "Tôi biết anh đang ở đây và muốn đến thăm anh. Tôi lo lắng về sức khỏe của anh, Kazuya."
Hai người nói chuyện với nhau trong một khoảnh khắc im lặng, và rồi mọi chuyện diễn ra tựa như một cơn mơ đẹp. Nakamura không thể kiểm soát cảm xúc của mình, những cảm xúc từng dâng trào trong anh từ khi gặp lại Sakura.
Và rồi, không còn khả năng kiềm chế nổi nữa, Nakamura và Sakura đã thể hiện tình cảm của họ đối với nhau trong căn phòng đơn sơ của bệnh viện. Mọi giới hạn, mọi tâm trạng đều tan biến trước sự nồng nàn và mãnh liệt của tình yêu.
Khi Nakamura ra viện và trở về nhà, anh cảm thấy hạnh phúc trong giọt nước mắt, bởi anh biết rằng tình yêu giữa anh và Sakura không bao giờ phai nhạt, dù nó luôn bị che đậy dưới lớp vỏ bọc của sự ngụy trang và quy tắc xã hội. Ayumi, người vợ đã chăm sóc anh từ khi anh ốm đau, không hề hay biết về mối quan hệ đặc biệt giữa Nakamura và Sakura.
Nhưng đối với Nakamura, cuộc tình với Sakura không bao giờ là một sai lầm, đó là một tình yêu đích thực, một kiệt tác không thể phai mờ trong ký ức của anh.