Emi vốn là một cô gái nhỏ nhắn, đáng yêu và luôn nhanh nhẹn trong mọi công việc, cô được trưởng phòng yêu mến nhưng luôn kiêu căng, trong chuyến công tác cô đã bị hắn ta bỏ thuốc mê rồi hiếp dâm.
Sau giờ làm việc, tôi mời Emi ra ngoài ăn tối để cảm ơn công sức của cô. Emi đồng ý một cách vui vẻ và hạnh phúc. Chúng tôi chọn một nhà hàng sang trọng và uống rượu cùng nhau. Tôi đã rất cẩn thận khi thêm một chút thuốc mê vào ly rượu của Emi mà không hề để cô phát hiện.
Sau khi Emi uống hết chén rượu có chứa thuốc, cô dần dần trở nên mê man và không kiểm soát được bản thân. Tôi nhanh chóng đưa cô về căn hộ riêng của mình và khai thác cơ hội để thỏa mãn dục vọng dục vọng dâm dục của mình.
Tôi bế Emi lên giường và bắt đầu cởi bỏ từng bộ quần áo trên cơ thể cô. Emi vú to, căng tròn và kiêu căng, khiến tôi đắm chìm trong sự mãn nguyện. Tôi đè Emi xuống giường và bắt đầu hành động một cách ham muốn.
Dưới tác động của thuốc mê, Emi không thể đấu tranh và chỉ còn biết rên rỉ trong sự đau đớn và cảm giác không kiểm soát. Tôi không ngừng thay đổi tư thế và tốc độ để tạo ra cảm giác mới lạ và kích thích mạnh cho cả hai.
Sau khi đã thỏa mãn dục vọng của mình, tôi rời khỏi căn hộ và để lại Emi một mình, nằm ôm lấy cơ thể mệt mỏi. Tôi biết rằng, sau khi tỉnh dậy và biết mình đã bị hiếp dâm, Emi sẽ rơi vào tuyệt vọng và không thể nào nói ra sự thật.
Với một con người như tôi, việc bỏ thuốc mê và hiếp dâm chỉ là cách để thỏa mãn ham muốn, không quan tâm đến cảm xúc và sự đau đớn của người khác. Đó chính là bản chất của tôi - Kazuki, tổng giám đốc lạnh lùng và tàn nhẫn.